"Thú nhận bất ngờ của chồng khiến tôi choáng váng"
Tôi và chồng đã kết hôn 5 năm, có một con trai 4 tuổi và một con gái gần 1 tuổi. Anh hơn tôi 3 tuổi, làm ở xưởng sửa chữa ô tô. Tôi không lo lắng về việc anh có léng phéng vì môi trường làm việc toàn nam giới. Anh có ngoại hình bình thường, tính tình chân thật, không biết đùa, nhưng rất tình cảm, yêu thương con cái và giúp đỡ tôi việc nhà. Anh là người đáng tin cậy và có trách nhiệm. Tuy nhiên, hôm thứ năm tuần trước, anh thông báo sẽ đi nhậu với bạn bè sau khi tan ca. Tôi đón con lớn từ nhà trẻ và nấu ăn, thường thì anh về nhà gần 11 giờ đêm.
Hôm đó, tôi chờ đợi mãi mà gần 12 giờ vẫn không thấy chồng, nên gọi điện nhưng không ai bắt máy. Tôi gọi cho một đồng nghiệp của anh, nhưng anh ta say rượu và chỉ nói rằng chồng tôi đang ở phòng bên. Tôi không hiểu rõ phòng bên là gì, nhưng biết chồng không sao cũng yên tâm phần nào. Đây là lần đầu tiên trong 5 năm qua tôi phải chờ anh thâu đêm, và tình cảm của chúng tôi rất gắn bó. Tôi chỉ lo lắng cho sự an toàn của anh, đã gọi thêm nhưng không ai nghe máy. Tôi không thể bỏ các con ở nhà để đi tìm, và cũng không biết anh ở đâu.
Đêm mất ngủ, tôi nghe chồng thở dài bên cạnh. Đến gần 4 giờ sáng, tôi nghe tiếng gõ cửa và thấy anh đứng bên ngoài, quần áo xộc xệch, mùi bia rượu nồng nặc. Khi tôi định giúp anh vào nhà, anh từ chối, tự đi vào nhà vệ sinh và khóa cửa tắm. Điều này khiến tôi bất ngờ vì trước đây anh không bao giờ tắm sau khi say. Tôi lo lắng bảo anh đừng tắm kẻo cảm, nhưng anh không trả lời. Sau 30 phút, anh mở cửa, mặt tái nhợt và nằm quay lưng về phía tôi. Sáng hôm sau, anh vẫn tránh mặt, chỉ giả vờ đi vào nhà vệ sinh hoặc ra ban công. Tôi lo cho con cái rồi đi làm, trong lòng chỉ có chút nghi ngờ về thái độ kỳ lạ của anh.
Chiều về, tôi phát hiện anh không đi làm, cả ngày chỉ ở nhà hút thuốc và xem ti vi. Tôi nghĩ anh vẫn mệt sau trận say hôm trước, nên đã mua sườn nấu canh chua và bảo các con không quấy rầy. Tối đến, anh vẫn nằm quay lưng, khiến tôi lo lắng liệu có điều gì khiến anh ghét bỏ tôi hay không. Dù tôi hỏi han, anh chỉ nói mệt và không muốn nói chuyện. Tôi cố gắng xoa bóp đầu cho anh, nhưng anh cũng tránh đi. Đêm đó, tôi lại mất ngủ, nghe tiếng thở dài của anh mà lòng đau xót. Ngày hôm sau, tình hình vẫn không thay đổi. Tôi quyết định khuyên anh chia sẻ tâm sự với tôi.
Anh hãy cho tôi biết mình đã bất mãn điều gì để tôi sửa. Nếu chuyện công việc, tôi cần biết để hỗ trợ anh. Khi anh thú nhận, tôi như chết lặng. Vừa đau khổ vì bị phản bội, giờ lại lo lắng liệu anh có mắc bệnh gì không. Đột nhiên, anh nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu, nước mắt chảy xuống. Anh quỳ xuống ôm chân tôi, vừa khóc vừa xin lỗi. Anh đã say rượu, bị bạn bè lôi kéo và không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết rằng mình qua đêm với một cô gái mà không dùng biện pháp an toàn. Giờ đây, anh vừa cảm thấy tội lỗi, vừa lo sợ. Tôi không muốn an ủi nhưng cũng không thể thờ ơ.
Chồng tôi ôm chặt tôi khi thấy tôi khóc và van xin tha thứ vì đã phản bội. Sau hai tiếng im lặng, tôi khuyên anh đi khám, nhưng phải đợi 10 ngày mới có kết quả. Chúng tôi sống trong lo lắng suốt thời gian đó. Tôi không thể tập trung vào bất kỳ việc gì và tự hỏi nếu anh thật sự mắc bệnh, tôi có thể ở bên anh nữa không. Dù không bệnh, sự phản bội của anh vẫn là một vết nhơ trong cuộc đời tôi.


Source: https://afamily.vn/tam-su/loi-thu-nhan-cua-chong-khien-toi-chet-sung-20141119105142392.chn